Cô giáo đốt nhà ra tòa ‘đổ tội’ cho cảnh sát
(Zing) – Toàn bộ quá trình thẩm vấn, Thuận phản cung và đổ lỗi cho cơ quan điều tra đã dùng cực hình, ép cung, đe dọa, mớm cung mình. Thuận phủ nhận toàn bộ tội.
Phóng viên pháp đình chưa bao giờ thấy bị cáo nào tội giết người có thái độ kẻ cả, lạnh lùng như Thuận.
Vụ án mạng cướp đi 3 mạng người
Theo cáo trạng, tháng 1/2002, Nguyễn Thị Thuận (SN 1975, trú tại huyện Chấn Yên, Yên Bái), kết hôn với Nguyễn Trí Tuấn (SN 1975, huyện Khoái Châu, Hưng Yên). Từ năm 2003 trở đi, cuộc sống hôn nhân của hai vợ chồng Thuận thường xuyên phát sinh mâu tuẫn và đã được hai bên gia đình gặp gỡ, hòa giải.
Không thay đổi được quan hệ của hai vợ chồng ngày 11/11/2007, vợ chồng Thuận Tuấn xảy ra lời qua tiếng lại với nhau, xô xát với nhau. Tuấn mở công ty riêng ở nha anh trai ngay nhà mình tại Mỹ Đình nhưng đi thuê nhà ở riêng ở quận Ba Đình, Hà Nội.
Trong thời gian này, anh Nguyễn Chí Hưng (anh trai Tuấn) đã góp ý với Thuận nên đến xin lỗi Tuấn để hai vợ chồng đoàn tụ. Nhưng Thuận cho rằng, người có lỗi và phải xin lỗi là Tuấn chứ không phải chị ta. Từ suy nghĩ bực tức với chồng, Thuận tức sang cả anh trai chồng.
Tháng 10/2007, căn nhà của vợ chồng Thuận Tuấn sát cạnh với nhà anh Hưng tiếp tục xây và hoàn thiện. Trong thời gian này, bà Nguyễn Thị Ninh, mẹ Thuận, giới thiệu Bùi Tiến Hà (SN 1959) cùng quê với Thuận đến trông coi và giám sát việc thi công. Khi Hà làm ở nhà Thuận, đã dẫn Hoàng Hải Tiệp đến chơi và làm quen với Thuận. Tiệp sinh năm 1980), cùng quê với Thuận, đang là sinh viên trường CĐ Du lịch Hà Nội.
Ngày 20/1/2008, trong lúc ăn sáng tại nhà Thuận, chị ta đã nói với Hà: “Cháu rất tức vợ chồng ông Hưng, vì ông Hưng luôn bênh em trai, nên bảo cháu phải xin lỗi Tuấn, chú mua ít xăng về, giúp cháu đốt nhà ông Hưng cho bõ tức”. Khi nghe Thuận nói vậy, Hà lưỡng lự và nói: “đốt nhà nguy hiểm lắm, cháy nhà chết người đi tù đấy”. Thuận trả lời: “Chú cứ đốt đi, không việc gì đâu. Nếu xảy ra chuyện gì cháu chịu trách nhiệm”. Thuận đã đưa cho Hà 50.000 đồng để mua xăng. Hà cầm tiền và nhận lời giúp Thuận.
Trưa 23/1/2008, Tiệp đến chơi với Hà và sang ăn cơm trưa với mẹ con Thuận. Trong bữa ăn, Thuận hỏi Hà: “Tại sao chưa đốt?”, Hà nói: “Khi nào có điều kiện thì đốt”. Lúc này, Thuận nhờ Tiệp cùng Hà đốt nhà anh Hưng. Lúc đầu, vì sợ, nên Tiệp nói: “Em sợ lắm, không dám làm đâu”. Thuận trấn an: “Mày cứ làm đi, không phải lo, tội đâu chị chịu hết” và Thuận còn hứa với Tiệp: “ra ngoài Tết, sau khi xây nhà xong, mày xuống ở cùng chị, chị không lấy tiền nhà”. Hà nói thêm vào: “Như thế cũng được”. Thấy vậy, Tiệp đã đồng ý cùng với hà đốt nhà anh Hưng. Khi ăn cơm xong, Hà đưa 50.000 đồng cho tiệp và bảo: “Mày cầm tiền này và đi mua xăng”.
Khoảng 18h30 ngày 24/1/2008, Tiệp lấy một chiếc can nhựa loại 5 lít đi xe đạp ra chợ Mỹ Đình mua 50.000 đồng tiền xăng và mang về nhà đang xây của Thuận. Khi đến nơi, Tiệp không gặp Hà nên vào nhà ngồi chơi với hai thợ làm đầu thuê ở tầng 1 nhà Thuận. Khoảng 20h30, Hà đi ăn cơm về, Tiệp ra ngoài dắt xe đạp và can xăng vào nhà nói với Hà: “Xăng cháu mua đây rồi, tối nay đốt nhà Hưng”.
Khoảng 3h ngày 25/1/2008, Hà tỉnh dậy và gọi Tiệp thực hiện việc đốt nhà anh Hưng. Khi Tiệp dậy, Hà lấy chìa khóa mở cửa, Tiệp cầm bao diêm đi ra cửa, Hà cúi xuống xách can xăng đưa cho Tiệp. Tiệp xách can xăng đi ra trước cửa nhà anh Hưng, Hà đi sau cảnh giới. Đến trước cửa nhà anh Hưng, Tiệp mở nắp can xăng, đổ xăng vào nhà qua khe cửa sắt nhưng không được vì bên trong có rèm vải che. Tiệp quay lại nói Hà: “Không đổ được chú ạ”. Hà bảo: “Mày cứ đứng ở đây” và quay vào trong nhà Thuận lấy một chiếc thước nhôm rỗng dài khoảng 1m mang xuống. Hà dùng tay trái lùa thước nhôm qua cánh cửa sắt nhà anh Hưng. Sau hi lùa được khoảng nửa thước vào trong nhà, Hà giữ thước và bảo Tiệp rót xăng vào đầu thước để xăng chảy vào trong nhà.
Khi Tiệp rót hết xăng trong can, Hà đẩy chiếc thước vào trong nhà anh hưng và đi về nhà Thuận. Tiệp để chiếc can tại cửa nhà anh Hưng và đứng lùi xa khoảng 1m, khom người bật diêm cháy và ném vào vết xăng chảy ra ngoài. Lửa bùng cháy, Tiệp chạy về nơi Hà đang đứng, và cả 2 đi về ngủ tiếp.
Nằm được một lúc, Tiệp và Hà cùng nghe thấy có tiếng nổ phát ra từ nhà anh Hưng. Tiệp ngồi dậy, Hà mở cửa, cả hai chạy ra ngoài. Thấy nhà anh Hưng cháy sắp to, Hà lấy điện thoại gọi cứu hỏa nhưng không được. Hà gọi điện bảo chồng Thuận gọi điện cho lực lượng cứu hỏa vì bên trong nhà có tiếng trẻ con và phụ nữ kêu khóc.
Khoảng 25 phút sau, xe cứu hảo đến dập tắt đám cháy và phát hiện anh Hưng chết tại cầu thang tầng 1, chịu Bùi Thị Thu Hà và cháu Nguyến Thảo Hiền là vợ và con gái của anh Hưng bị bỏng nặng, phải đưa vào viện cấp cứu.
Một tuần sau, chị Hà và cháu Hiền tử vong do bỏng nặng.
Phòng xử án đông kín người, thỉnh thoảng lại ồ lên trước lời khai cô lý của Thuận và đồng bọn.
Sau khi Hà và Tiệp đốt nhà anh Hưng, Thuận cho Hà 1 điện thoại di động, cho Tiệp 500.000 đồng và để Tiệp ở lại nhà mình khoảng 2 tháng.
Sau khi vụ án xảy ra, Thuận, Hà và Tiệp vẫn ung dung sống ngoài vòng pháp luật. Đến ngày 30/12/2008, cơ quan điều tra đã tạm giữ Tiệp. Trưa hôm sau, Thuận và Hà bị bắt.
Cơ quan điều tra kết luận, hành vi dung xăng để đốt nhà anh Hưng của các bị can Thuận, Hà và Tiệp đã gây hậu quả đặc biệt nghiêm trọng làm 3 người chết, thiệt hại về tài sản gần 200 triệu đồng. Thuận giữ vai trò là người chủ mưu, đề xướng gây ra vụ án, vì vậy, phải chịu trách nhiệm chính gây trước hậu quả đã gây ra. Hà và Tiệp tham gia với vai trò là người đồng phạm, là người thực hành tích cực trong việc mua xăng và thực hiện hành vi đốt nhà anh Hưng. Vì vậy, phải chịu trách nhiệm liên đới với những hậu quả đã gây ra. Thuận, Hà và Tiệp bị truy tố về tội “Giết người” và “Hủy hoại tài sản”.
Cô giáo và đồng phạm không nhận tội, đổ tội cho cảnh sát ép cung
Ngày 3/8, Tòa án quân sự thủ đô đã đưa vụ án ra xét xử. Ngay ban đầu, tòa đã cách ly các bị cáo để thẩm vấn. Bị cáo Tiệp được hỏi đầu tiên. Mất cả buổi sáng, Tiệp quanh co không nhận tội. Tiệp luôn miệng khai bị cảnh sát ép cung. Khi bị cáo được nghe bản tự kiểm điểm mà vị đại diện VKS công bố thì bị cáo mới nhận tội.
Tiếp theo, buổi chiều tòa thẩm vấn bị cáo Hà. Hà phủ nhận hoàn toàn cáo trạng củavị đại diện VKS. Hà cho rằng cáo trạng hoàn toàn sai.
Khi vị đại diện VKS hỏi những điều gì trong cáo trạng sai thì Hà lại xác nhận từng chi tiết đều đúng, chỉ có chuyện mình không liên quan gì đến vụ án mạng 3 người chết cháy ở nhà anh Hưng. Hà cũng hùng hồn tuyên bố bị cảnh sát trói rạch cánh khuỷu, treo lên móc quạt trần và ép cung. Thế nhưng khi vị luật sư của gia đình bị hại nói rằng, nếu trói vậy, tay bị hại có thể gãy từ hai bả vai chứ không phải “liệt hai tay” như bị cáo trình bày. (Trước tòa, bị cáo Hà vẫn hoàn toàn bình thường).
Khi chủ tọa hỏi về việc bức cung (như lời khai của hai bị cáo) nếu có thì tại sao ở cả 2 cấp điều tra, viện kiểm sát, luật sư các bị cáo không có ý kiến tố cáo? Các bị cáo đều không trả lời mà chỉ kêu mình bị ép cung, tra tấn. Hà và Hải phủ nhận việc đổ xăng, giết người.
Phần thẩm vẫn bị cáo Thuận được trông đợi nhiều nhất được diễn ra sau cùng. Trong bộ quần áo cùng tông màu xanh, Thuận tự tin trước vành móng ngựa. Thuận thản nhiên một cách vênh váo tại tòa, trả lời dõng dạc và thậm chí còn có lúc tranh cãi với chủ tọa.
Thuận một mực nói mình bị oan. Thuận không thừa nhận bất kỳ một nội dung nào liên quan đến vụ án.
Vị đại diện VKS đã đọc liền 2 bản tự viết của Thuận đều nói rõ việc bị cáo nói với Hà đốt nhà anh Hưng để cảnh cáo, đe dọa. Thuận cho rằng, những nội dung mà vị đại diện VKS đọc đó hoàn toàn không đúng sự thật. Thuận cho rằng, đó là những lời khai đúng với bản cung. Nhưng bản cung đó không đúng sự thật. Mà Thuận nói rằng: “Viết theo hướng dẫn cho qua chuyện.” và rằng, “tất cả nọi dung là công an đọc cho bị cáo”.
Nhưng chủ tọa hỏi, nếu công an ép cung, sau này sang điều tra quân sự, có cơ quan điều tra, VKS quân sự thì có bị ép cung không, Thuận trả lời không. Thế nhưng, cô giáo lẻo mép cho rằng mình chỉ chép lại lời khai của công an.
Thuận viện ra rằng, các điều tra viên và đại diện VKS quân đội đều bảo chị ta chép. Nhưng khi đại diện VKS đối chất thì Thuận lại bảo hôm đó không có vị đại diện VKS.
Khi cả 3 bị cáo Thuận, Hà, Tiệp ra vành móng ngựa một lúc, cả 3 đều nói rằng tại cơ quan điều tra bị đánh đập, dụ dỗ, ép cung nên cứ nhận bừa. Kể cả khi luật sư của Thuận vào nơi tạm giữ, Thuận bảo khi đó cũng không tin luật sư nên vẫn cứ khai nhận tội. Thuận chỉ muốn nhanh chóng ta tòa để được “kêu oan.
Hết ngày 3/8, Tòa mới xong phần xét hỏi hai bị cáo. Phần hỏi của các luật sư chưa được đối đáp. Ngày mai, 4/8, tòa tiếp tục làm việc.
Nhật Mai
(Tổng hợp